SAY ĐẮM (tiểu thuyết - Phần 2.24)

SAY ĐẮM

“Trái tim anh gn em như chính cuđời em vy. Nhưng chng bao gi em biếđược nó đâu...”.(R.Tagore)

Ông  Dexter Marc mất sau năm ngày kể từ cuộc gọi la ối đầu tiên của lão chủ quán bar ở quận Victor Lagrange. Suốt một trăm hai mươi giờ sau đó, thông tin về vụ lừa đảo của nông trường Berlotti Marc ngập tràn trên các phương tiện truyền thông. Hạ Lam khẩn trương đi xin giấy gia hạn vì nàng không muốn rời xa bà Amy trong tình cảnh này. Neeley quyết tâm đi học lại và lấy rượu làm nguồn an ủi duy nhất.

Trong một buổi tối, Neeley đang ngủ gục trên quầy bếp, miệng cô nàng liên tục chửi mắng, anh em nhà họ Paul là hai kẻ chết bầm. Hạ Lam gần như chết đứng. Eric đã không liên lạc với nàng suốt hơn một tháng nay. Công nhân trong nông trường lần lượt nghỉ vì lí do: ông Dexter mất, số lượng hợp đồng trong quý một bằng không, nông trường phải đền bù thiệt hại cho các khu trung tâm thương mại giải trí… Tờ báo mà Neeley cầm trong tay là thông tin, ‘Con gái ‘ông trùm sản xuất rượu giả’ đòi kiện tụng tập đoàn Paul’. Nhưng khi đánh thức được Neeley dậy, Hạ Lam chưa kịp có câu trả lời thì nàng đã phải nhận cái tát trời giáng cùng sự xỉ nhục đến bẽ bàng. “Chị còn dám gặp tôi? Chẳng phải hai người qua đêm để ăn mừng kế hoạch ở cái nơi chết tiệt nào đó rồi ư? Mẹ kiếp! Nghe này cô gái, đừng giả vờ hiền lành trước mặt tôi.” Neeley giật lấy tờ báo từ tay Hạ Lam và phe phẩy trong không khí. “Hai người sẽ sớm vào tù thôi. Mẹ kiếp. Tôi thề đấy. Tôi sẽ không tha cho các người đâu.”
Dứt lời, Neeley loạng choạng rời khỏi phòng bếp. Cô nàng lẩm bẩm vài ca tục tĩu từ trong một bài hát nào đó…
Gió ngoài kia vẫn rít lên, lạnh căm căm.
Hạ Lam chạy vòng quanh sang khu nhà sau nơi công nhân nghỉ ngơi. Nàng nhận ra bóng dáng bà Amy đang ngồi dựa vào một trụ gỗ ở dãy hành lang cách chỗ nàng không xa.
“Lam! Mẹ ở đây. Sao con vẫn còn chưa đi ngủ?”
Nàng như lao về phía bà Amy. Mắt nàng sưng lên và đỏ mọng. “Mẹ ơi? Con muốn qua công ty của Eric Paul để làm việc.”
Đã có chuyện gì xảy ra? Không thể nào? Mọi sách báo liên quan đến vụ ‘rượu giả’ đều được bà ném gọn vào thùng rác trong những buổi sớm của mỗi ngày cơ mà. Chẳng lẽ, Eric không giữ lời hứa ư? Hay con gái bà đã chủ động liên lạc với cậu ta?
Bà Amy cố gắng bình tĩnh, rồi kéo Hạ Lam ngồi xuống cạnh, “Con ở nhà phụ mẹ chăm hai em là tốt rồi. Mẹ đang liên lạc lại với các công ty nhập rượu, lúc đó con lại chẳng bận tối ngày ấy chứ.”
“Mẹ đừng nói dối con, mẹ ơi? Con đã biết hết mọi chuyện rồi. Con chỉ muốn mẹ tin con, con không cấu kết với Eric làm hợp đồng giả, hay làm lộ thông tin của gia đình, hay lấy nước trắng hòa với phẩm màu đâu! Con xin mẹ. Con không làm thế. Con không biết gì cả…, đến tận lúc nãy… con đã gặp Neeley.”
Bà Amy cau mày, “Neeley đã nói gì với con?”
“Neeley muốn kiện họ. Và em ấy cho rằng, con là kẻ nội gián.”
Bà Amy thở vội. Bây giờ thì bà đã hiểu vì sao con bé Neeley khăng khăng muốn dọn qua phòng của ông Dexter, tham gia khóa học luật và luôn la ó thời gian trong một ngày không đủ để nó giải quyết công việc khi bắt đầu muốn trở thành một con người đàng hoàng, một công dân có ích, cấm tiệt yêu đương hay tiệc tùng sớm đêm nữa. “Nếu con đã biết vậy thì mẹ cũng không giấu giếm nữa. Mẹ xin lỗi. Mẹ chỉ muốn con yên ổn. Chúa tôi! Mọi thứ xảy ra quá đột ngột.”
“Con xin lỗi. Lần đó, con đi tìm Eric là vì Franck sẽ sang lại Việt Nam và nhờ con khuyên bảo anh ấy. Franck nói, Eric muốn…chết”, giọng nàng run bắn lên khi phát âm từ cuối cùng.
Bà Amy không tránh khỏi giật mình. Eric hãm hại Berlotti Marc là vì động cơ gì? Chẳng lẽ, nông trường ngưng hoạt động, ông Dexter đột quỵ vẫn chưa khiến anh ta hài lòng ư? Bà nói, “Tại sao cậu ta lại muốn chết? Cậu ta đã chia sẻ với con mọi chuyện sao?”
Hạ Lam lắc đầu, “Anh ấy chỉ nói rằng, căn nhà gỗ ở vùng Nord-Pas-de-Calais là nơi bác gái và anh ấy sống suốt nhiều năm. Bây giờ, bác gái đã mất, Franck lại sang Việt Nam, nên anh ấy không muốn ở nhà cùng với bà Susannal và họ hàng bên đó thôi, mẹ ạ.” Nàng vội nắm lấy tay bà Amy, giọng nàng nài nỉ, “Mẹ. Con muốn đến công ty của Eric làm việc. Con muốn tìm hiểu chuyện này. Con muốn vụ kiện của Neeley sẽ thắng. Con muốn đòi lại danh dự cho cha Dexter. Và còn hàng trăm công nhân phải đột ngột mất việc nữa. Mẹ. Mẹ hãy tin con đi.”
Bà Amy cười buồn, “Con gái ngốc của mẹ. Đâu phải dễ dàng gì mà công ty đó sẽ nhận con vào làm việc cơ chứ. Giả dụ là được đi chăng nữa, thì việc con tiếp xúc với cấp lãnh đạo của cả một tập đoàn lớn là điều không thể.”
“Nhất định con sẽ vào được công ty, mẹ ạ.” Hạ Lam quả quyết. “Trước mùa lễ Beaujolais Nouveau năm ngoái, trong một lần nói chuyện, Eric vô tình hay cố ý đã từng ám chỉ chuyện con sẽ đến làm việc ở công ty anh ấy.” Nói đến đây, cổ họng nàng nghẹn ứ. Không lẽ, Eric đã lợi dụng nàng? Không thể nào, nàng không có gì để chàng lợi dụng ngoài cái tình cảm vừa chạm đến ngưỡng cửa của tình yêu đôi lứa. Và hơn hết, mối quan hệ làm ăn này đã được xác lập từ lâu năm cơ mà.
Bà Amy tiếp tục thở dài. Bà không hiểu chuyện gì đang xảy ra qua những thông tin không khớp nối. Eric đã biết Hạ Lam sẽ vào làm ở tập đoàn? Eric không phải ngang nhiên mà bỏ rượu giả vào từng thùng đã đóng sẵn. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến nông trường, mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến doanh thu và uy tín của tập đoàn Paul? Vậy bà đã nghi oan cho Eric? Và một ai đó trong đám công nhân đã làm việc này? Nhưng tại sao Eric không giải thích, anh ta chỉ xin lỗi và không hề đả động gì đến trách nhiệm cũng như nghĩa vụ của nhà cung cấp khi đã thực hiện sai theo thỏa thuận của hợp đồng?
“Mẹ đồng ý đi mẹ”, Hạ Lam sốt sắng, “Mẹ hãy cho con một tháng. Nếu như không có manh mối gì, con sẽ trở về phụ mẹ và hai em.”
Bà Amy chỉ biết lắc đầu. Bà biết, con gái bà yêu Eric và Eric cũng vậy. Nhưng nếu như mọi chuyện là sự thật để rồi ông Dexter phải qua đời thì tình yêu của Eric chỉ còn là sự lựa chọn sai lầm. Bà không muốn nàng lấn sâu vào chuyện này thêm nữa. Cảnh sát đã vào cuộc điều tra, nhất định danh dự của gia đình bà sẽ được gột rửa.
“Thôi nào. Lam. Hôm nay, con sẽ ngủ với mẹ nhé!”
Nàng lắc đầu từ chối, “Con xin lỗi. Con muốn nói chuyện với Neeley. Con không muốn em ấy hành động một mình. Con xin lỗi, mẹ ạ. Một tháng thôi, con hứa đấy.”
“Nhưng con sẽ làm gì chứ. Eric sẽ nói với con về những bí mật của cả một tập đoàn? Không. Không đâu.” Bà Amy lắc đầu, nói. “Hơn nữa chuyện này chưa chắc đã phải do Eric làm, con gái ạ. Hai bên đã làm ăn buôn bán từ mấy chục năm rồi. Con nghĩ xem? Chẳng có động cơ gì để Eric phải làm hại gia đình chúng ta? Mẹ muốn kiểm tra bộ phận đóng thùng và kho chứa của chính gia đình chúng ta trước tiên.”
Hạ Lam im bặt. Vậy vì sao chàng không liên lạc với nàng nữa? Chính chàng đã đề nghị, cho dù có chuyện gì, hai người cũng sẽ không bao giờ rời xa nhau cơ mà?

Y Y Y

Đăng nhận xét

0 Nhận xét